Sau khi Tôn Cát Tinh rời đi, Dương Hạo mở miệng hỏi: “Tĩnh Như, cô thấy thế nào?”
“Gieo gió gặt bão, đây cũng không phải lần đầu tiên!”
“Tôi sẽ không quan tâm, cũng không có năng lực quản việc này, chỉ thương Thụy Thụy của tôi.”
Vương Tĩnh Như khẽ lắc đầu, lại chợt nhớ đến lời nói vừa rồi của Tôn Cát Tinh, nhịn không được mà nhìn Dương Hạo vài lần.
Tôn Cát Tinh nói Dương Hạo có ý với mình, là thật sao??