“Tiểu Dương, ý của cậu là tôi ở đây cũng không có vấn đề?”
Trần Hải Âu xoa xoa tay, tuy nàng có hỏi Dương Hạo hay không cũng không sao, nhưng dù sao nói một câu cũng tốt hơn.
“Tất nhiên là không có vấn đề, căn nhà rộng như vậy, Nhược Hàm ở một mình cũng buồn.”
“Tôi chỉ thỉnh thoảng mới đến.”
“Ngoài ra, nhà là của Nhược Hàm, chị là mẹ của Nhược Hàm, cũng nên ở chỗ này.”