“A, sữa này à… Chưa hết hạn!”
Tiêu Ngâm Thu biết mình hiểu sai, cũng thở phái một hơi, rồi vội vàng lắc đầu.
Tuy nhiên, gương mặt vốn đã đỏ của nàng lại càng đỏ hơn, người ta rõ ràng là không có ý khác, nàng lại suy nghĩ nhiều, khi nàng đang cảm thấy vô cùng xấu hổ, Dương Hạo lại nhẹ giọng đùa một câu: “Người trẻ tuổi đừng chỉ muốn đi đường tắt!”
“A…”
Nghe vậy, Tiêu Ngâm Thu càng xấu hổ hơn, nàng vốn định giải thích một câu.