Sau khi ăn xong, Vương Xuân Hiểu xin thông tin của Dương Hạo để mở tài khoản, tiếp đó liền rời đi với Vu Nhiễm Nhiễm.
Ngồi vào taxi, Vương Xuân Hiểu vẻ mặt thành thật hỏi: “Nhiễm Nhiễm, mấy câu trên bàn rượu kia, cậu nên suy nghĩ thật kỹ đi.”
“Thuận theo tự nhiên đi!”
“Ồ, nói vậy chứng tỏ cậu cũng động lòng rồi!”
Vu Nhiễm Nhiễm nhìn ra ngoài cửa sổ, không trả lời, nếu nói không có ý nghĩ gì thì đó là giả, hai người dù sao cũng yêu đương hơn 2 năm, có tình cảm cơ sở, mà Dương Hạo bây giờ lại rất phù hợp với hình mẫu lý tưởng của nàng.