Hắn bày ra tư thế giải thích với Củng Thiếu Từ: "Củng huynh, tên này chạy đến chỗ ta đánh người, đánh bị thương người của ta, ta phải đòi một lời giải thích. Nể mặt Củng huynh, hắn chỉ cần đàng hoàng bồi lễ xin lỗi, chuyện này coi như xong, nếu không, chỉ có thể là cá chết lưới rách."
Thấy vậy, Ngô Cân Lượng lại lật tay một cái, lại có thêm một cái hồ lô lớn trong tay đề phòng, chuẩn bị sẵn sàng phối hợp với Sư Xuân bất cứ lúc nào.
Ánh mắt Củng Thiếu Từ lạnh lẽo, môi mím thành một đường thẳng, nhìn Sư Xuân chằm chằm.
Quả thực không ngờ tới, thứ tạp nham mà trước kia y còn chẳng thèm liếc mắt, vậy mà giờ dám cắn lại y.
Lôi Anh quan sát sắc mặt, khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu cợt, nói: “Cá chết lưới rách? Ngươi đánh giá mình quá cao rồi đấy?”