Lúc này, Chu Khả Nhi từ phòng mình đi ra, chào hỏi Trương Dịch.
Trương Dịch nhìn cô bằng ánh mắt kỳ quái khiến Chu Khả Nhi không nhịn được bật cười.
Chu Khả Nhi đến trước mặt Chu Vân Tước, dịu dàng nói: "Đứa bé đó khóc mãi không thôi, ngươi mau qua xem đi!"
Chu Vân Tước lo lắng dậm chân: "Ta cũng không biết phải làm sao!"
Chu Khả Nhi bất lực nói: "Trước tiên thì hãy đến nhà bếp lấy chút cháo nước gạo cho đứa bé ăn. Ngoài ra, ta thấy tã lót của đứa bé ướt rồi, ngươi phải thay tã cho nó ngay đi."