Nụ cười trên khóe môi của cô nhân viên phục vụ dẫn đường phía trước càng tươi tắn hơn, nhưng nụ cười này lại mang theo một chút thê lương.
"Không phải vậy đâu! Dù là người già hay trẻ em, trừ khi gia đình họ có thể đóng góp đủ để bù đắp vào phần thiếu hụt của họ. Nếu không, họ sẽ không đủ tiêu chuẩn để được sống ở Bạo Tuyết Thành."
"Cái gì cơ?"
Lục Khả Nhiên vô cùng sửng sốt, không khỏi thốt lên: "Thế thì quá tàn nhẫn rồi!"
"Đó chỉ là luật sinh tồn đơn giản trong thời tận thế thôi mà."