Tin rằng đến lúc đó, Vân Gian Các Các chủ cũng sẽ vui lòng gả nữ nhi cho một tuyệt thế thiên tài thực sự, phải không?
Hôm đó, Trần Dạ tìm một quán trọ ở Biên Vân thành để nghỉ ngơi. Hắn ngồi bên cửa sổ, vừa nhìn về hướng Vân Gian Các, vừa âm thầm suy tính trong lòng.
Vân Gian Các dù sao cũng là thế lực hàng đầu Đông Châu. Với thân phận của hắn, muốn tiến vào rất khó khăn, e rằng vừa đến cửa đã bị người ta đuổi đi rồi. Vì vậy, hắn phải nghĩ cách khác mới được.
Nghe nói Linh Lung Các và Thanh Hạnh Đường là thuộc hạ của Vân Gian Các, mà Thanh Hạnh Đường cũng có chi nhánh được đặt trong Linh Lung Các ở Biên Vân thành. Sau khoảng thời gian nghiên cứu Dược Điển, Trần Dạ tự nhận thấy mình đã tiến bộ rất nhiều. Trong đó có loại đan dược tam phẩm “Cố Hồn Đan” đã thất truyền từ lâu, hắn cũng đã học được cách luyện chế từ trong Dược Điển. Dựa vào thuật luyện đan này, có lẽ hắn có thể kết thân với Giả Thiền Đường chủ của Thanh Hạnh Đường, thông qua Giả Thiền để có được cơ hội tiến vào Vân Gian Các.
Còn tại sao phương thuốc của Cố Hồn Đan đã thất truyền, mà hắn lại có thể học được từ ngọc bội mà mẫu thân để lại… Đừng hỏi, hỏi chính là do cốt truyện yêu cầu.