“Vâng.”
——————————
Trở về phòng, Trì Huyền không nhịn được lại nổi trận lôi đình. Khi Tân Nhữ Hùng quay về, thứ hắn nhìn thấy là căn phòng ngổn ngang đồ đạc.
Vừa nhìn thấy Tân Nhữ Hùng, Trì Huyền lập tức không nhịn được cơn giận, không chút do dự liền ném chiếc bình hoa trên bàn về phía hắn. Tân Nhữ Hùng theo bản năng muốn né tránh, nhưng đến lúc nguy cấp lại cố kìm nén hành động của mình, mặc cho bình hoa đập vào trán, máu tươi lập tức chảy xuống.
Chỉ là một cái bình hoa bình thường, đương nhiên không thể làm Tân Nhữ Hùng bị thương. Nhưng sau khi được rót chân khí vào, uy lực của nó đã khác hẳn. Tân Nhữ Hùng chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, suýt chút nữa ngã quỵ xuống đất.