TRUYỆN FULL

[Dịch] Sư Huynh Ta Thực Quá Ổn Trọng

Chương 392. Tịch mịch

"Không, kỳ thật ngươi không có." Lý Trường Thọ lạnh nhạt nói: "Ví dụ đơn giản nhất, nếu như lúc ấy đi tới lao tù dưới mặt đất gặp ngươi không phải là ta, mà là bất cứ ai trong Độ Tiên Môn. Chỉ cần trước đó liền tìm được biện pháp ứng đối với mị thuật của ngươi, làm cho ngươi có cảm giác thất bại, ngươi cũng sẽ đặt cái bóng của người đó vào trong lòng, trải qua năm tháng lên men, ngươi sẽ có ảo giác minh tâm khắc cốt đối với người này.Có phải là như thế?"

"Chuyện này..." Hồ nữ khẽ hé môi son, lại là nói không ra lời, lại vội vàng đứng lên, có một chút tay chân luống cuống.

Lý Trường Thọ thở dài: "Đạo hữu, nếu đổi ta thành một người khác, ngươi cũng sẽ động tâm đối với một người khác, đây chính là động tâm đối với ta sao? Tình yêu nam nữ, đạo lữ chi ân, cơ bản nhất, trân quý nhất chính là "trừ ngươi ra không còn có thể là ai khác", trong lòng ngươi cũng không phải là để một người ở trong lòng, người trong lòng, là người không thể thay thế trong lòng mình kia. Rất rõ ràng, ngươi không có."

Hai mắt của hồ nữ có một chút mờ mịt, lẩm bẩm nói: "Ta không có..."

"Lao tù địa mạch tối tăm mịt mù, chỉ có một mình ngươi ở trong đó, không có tiểu yêu bên người a dua nịnh hót, không có cảnh tượng thế tục phồn hoa, trong đáy lòng ngươi, chẳng qua là muốn tìm một chỗ ký thác mà thôi. Ngươi cũng là cảnh giới Chân Tiên, tự mình thể hội xem, có phải là như thế? Đạo hữu, ngươi động tâm cũng không phải là Tề Nguyên ta."

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất