Sở Tinh Hà đã không còn nhớ lần cuối cùng mình vui vẻ như thế này là từ bao giờ.
Hắn nằm trên chiếc ghế do Hồ Thương trưởng lão sắp xếp, vài tiểu bối Hồ tộc đang xoa bóp vai và chân cho hắn, còn có đủ loại trái cây và điểm tâm mang đến.
Hắn chẳng cần nhấc tay, chỉ cần há miệng là mọi thứ đã được gọt vỏ cẩn thận và đưa đến tận miệng.
Thật thoải mái!
Đây mới gọi là cuộc sống!