Các bà con lối xóm trong thôn trước đây đều liều mạng lao về phía Sở Tinh Hà, trong nháy mắt nào là thím hàng xóm, chú đầu thôn đông, bác đầu thôn tây đều kéo Sở Tinh Hà xem xét từ trên xuống dưới.
Ngay cả con chó đen hung dữ nhất trong thôn lúc này cũng đang vẫy đuôi sủa ầm ĩ.
"Tinh Hà ca, ta nhớ huynh muốn chết..." Sở Nhị Tráng ôm chầm lấy Sở Tinh Hà khóc như mưa.
"Nhị Tráng đã trở nên cường tráng hơn rồi..."
"Tinh Hà ca, muội cũng nhớ huynh..." Người lên tiếng là Sở Đông Mai, nàng dùng đôi mắt ngấn lệ nhìn Sở Tinh Hà.