CHƯƠNG 346: CHA CON GẶP NHAU!
“Linh hồn của ngươi là ta lấy đi, ta tự nhiên biết rõ hết thảy quá khứ của ngươi khi đó.”
Linh Bình Nữ Đế bình tĩnh nói.
“Ngươi không nói chuyện này, ta đều suýt chút nữa quên rồi.... Không hỏi mà lấy, hành vi như thế, không tốt lắm đâu?”
Tô Tiểu Bạch nói, “Hơn nữa ngươi không chỉ có không hỏi mà lấy, còn dùng linh hồn của ta làm ra một chuyện khủng khiếp... Ngươi khiến cho ta bây giờ rất nhức đầu a!”
“Ta là Giới Chủ Ngự Giới, cũng là một vị Nữ Đế Giới Chủ duy nhất bên trong rất nhiều Giới... Có thể được ta lấy đi linh hồn, là vinh hạnh lớn lao mà rất nhiều sinh mệnh cầu cũng không được.”
“Năm đó ngươi nhỏ yếu, có thể được ta chọn trúng, cơ duyên của ngươi, đủ để khiến cho vô số người đỏ mắt điên cuồng!”
Linh Bình Nữ Đế tỉnh bơ nói.
Những lời này truyền vào tai người như Tô Tiểu Bạch, có vẻ đặc biệt trang bức, khoe khoang chính mình... Nhưng Linh Bình Nữ Đế lại không có chút cảm giác.
Hiển nhiên, ngạo khí của nàng đã thấm vào trong xương... Người yếu được cường giả chiếu cố, theo lý nên cảm thấy vinh hạnh!
“Được rồi, chuyện này đã qua, ta cũng không so đo nhiều với ngươi... Ngược lại ngươi sinh ra Linh Hồn Đế Tử, dù sao cũng nên để cho ta gặp một lần chứ?”
Tô Tiểu Bạch tự mình rót trà, một bên uống, một bên lơ đãng nhìn Linh Bình Nữ Đế.
Đây mới là mục đích hắn tới lần này.
Linh Bình Nữ Đế tuy đẹp mắt, nhưng lại đẹp mắt thế nào đi nữa, cũng không đẹp mắt bằng đứa con gái khả ái đáng yêu ra máu của chính mình a!
Nửa tháng này tới nay, Tô Tiểu Bạch nhưng mà luôn luôn nhớ tới, liền muốn lại nhìn thấy một mặt đứa con gái kia của mình... Mặc dù thật sự thì chuyện này hắn gần như không chút ra sức, hơn nữa còn là bị buộc tự động tiếp nhận.
Nhưng Tô Tiểu Bạch đối với huyết mạch tình thân có quyến luyến rất sâu, vô luận như thế nào cũng phải lại gặp một lần mới được!
“Được.”
Ra ngoài dự liệu của Tô Tiểu Bạch chính là, Linh Bình Nữ Đế đáp ứng rất dứt khoát.
Nàng vung tay lên, trong hư không hiện ra một lỗ hổng.
Bên kia lỗ hổng, là một thư phòng có phong cách cổ xưa, một thân ảnh đáng yêu nho nhỏ, đang dùng tư thế tu luyện vô cùng tiêu chuẩn, nhắm mắt lại, ngồi xếp bằng, đắm chìm bên trong trạng thái tu luyện.
“Bạch nhi.”
Linh Bình Nữ Đế khẽ gọi một tiếng.
Mặc dù Tô Tiểu Bạch đã sớm biết đây là tên gọi của con gái mình, nhưng mà khi nghe được hai chữ “Bạch nhi” này, vẻ mặt vẫn là không nhịn được có chút mất tự nhiên... Đây rõ ràng là đang chiếm tiện nghi của chính mình a!
Nghe được tiếng gọi của Linh Bình Nữ Đế, lông mi của Đạm Đài Bạch đang trong trạng thái tu luyện khẽ run, rồi sau đó chậm rãi mở ra con mắt phát sáng óng ánh, to lớn giống như bảo thạch của mình, liếc mắt liền thấy được Linh Bình Nữ Đế.
“Mẹ!”
Trên mặt Đạm Đài Bạch lập tức lộ ra nụ cười vô cùng xán lạn, ánh mắt cong giống như trăng lưỡi liềm, Tô Tiểu Bạch bị nụ cười này trực tiếp hòa tan, trong nháy mắt cảm thấy cả trái tim đều tràn đầy quang minh, tràn đầy hy vọng!
Đạm Đài Bạch hết sức phấn khởi phi thân mà tới, đi qua lỗ hổng, trực tiếp liền nhào vào trong ngực Linh Bình Nữ Đế.
Bộ mặt không chút biểu tình của Linh Bình Nữ Đế, giờ phút này cũng rốt cuộc không nhịn được khẽ lộ ra nụ cười cưng chiều.
“Mẹ, vị thúc thúc này là... Dáng dấp của hắn thật giống như cha a!”
Đạm Đài Bạch thấy được Tô Tiểu Bạch, đôi mắt to ngập nước nhấp nháy liên hồi, đưa ra tay nhỏ mềm mại, chỉ Tô Tiểu Bạch, giòn giã nói.
Thúc thúc...
Nụ cười Tô Tiểu Bạch cứng đờ, khóe miệng giật một cái.
Chính mình có già như vậy sao?
Tuổi tác bây giờ của hắn, rõ ràng cũng chỉ mười tám mười chín mà thôi... Lại kêu thúc thúc? !
Tô Tiểu Bạch bị mười triệu điểm bạo kích xuyên tâm.
Ngay cả trên gương mặt tuyệt đẹp kia của Linh Bình Nữ Đế, cũng không khỏi lơ đãng thoáng xẹt qua một vệt buồn cười.
Nhưng mà so sánh với một chút xấu hổ này, Tô Tiểu Bạch càng nhiều hơn là cảm thấy vui vẻ khi chính mắt nhìn thấy con gái ở khoảng cách gần... Trên mặt hắn tươi cười, giơ tay lên, lên tiếng chào với Đạm Đài Bạch: “Này!”
Lần đầu tiên gặp mặt con gái mình, rõ ràng Tô Tiểu Bạch có chút tay chân luống cuống.
Hắn hiện tại, không phải là đại BOSS phía sau màn dễ dàng quét ngang một Giới, để cho mấy cái Giới đều đặc biệt nhức đầu, mà là một tên “Gà mờ” trên mặt mang theo cẩn thận từng li từng tí cùng sợ hãi, lộ ra cục xúc cùng lúng túng, không biết làm sao cho phải!
Đúng là ở phương diện làm cha, hắn ngây ngô đến không thể lại càng ngây ngô hơn.
“Chẳng qua là lớn lên giống mà thôi, hắn không phải là cha ngươi.”
Linh Bình Nữ Đế nhẹ giọng nói.
Trái tim Tô Tiểu Bạch vô hình run lên.
Mặc dù hắn rất muốn trực tiếp hô to một câu, ta chính là cha nàng... Nhưng loại hành vi này không những sẽ không mang đến cho hắn chỗ tốt gì, ngược lại sẽ chỉ để cho Đạm Đài Bạch sinh ra cảnh giác cùng ngăn cách đối với hắn.
Dù sao đây là lần đầu tiên Đạm Đài Bạch nhìn thấy cha, từ khi ra đời đến bây giờ.
Nếu là so sánh lại, nàng tự nhiên là thân thiết với mẹ ruột là Linh Bình Nữ Đế hơn.
“Ồ...”
Nghe được không phải là cha, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đạm Đài Bạch rõ ràng có chút mất mát, nhưng rất nhanh nàng lại hỏi, “Vậy thúc, thúc tên là gì a?”
“Ta tên là... Tô Tiểu Bạch.”
Vì che giấu vẻ khẩn trương của mình, Tô Tiểu Bạch lại tự rót cho mình một ly trà, uống một hơi cạn sạch.
Linh Bình Nữ Đế nhìn mà trong lòng vô cùng khinh thường, hận không thể lập tức đem trà này thu hồi lại.
“Thúc thúc, trong tên thúc cũng có một chữ Bạch ư!”
“Ta cũng có! Ta tên Đạm Đài Bạch! Thật là trùng hợp nha!”
Đạm Đài Bạch vui vẻ nói, thật giống như phát hiện cái bảo tàng gì.
“Đúng vậy, thật quá trùng hợp!”
“Lần đầu tiên nhìn thấy con, cũng không biết con thích gì, món quà nhỏ này, con nhận lấy đi!”
Tô Tiểu Bạch lật bàn tay một cái, lấy ra một khối ngọc bội đặc biệt tinh xảo, sáng long lanh.
Sau khi Linh Bình Nữ Đế thấy khối ngọc phù này, ánh mắt đẹp lấp lóe một cái.
Hộ Thể Đế Binh Hám Thế Đế Cấp!
Hơn nữa gia trì bên trong, tất cả đều là trận pháp Hám Thế Đế Cấp!
Tùy tiện lấy ra một loại, đều đủ để sinh ra lực phòng ngự, lực sát thương, lực vây nhốt mạnh mẽ...
Mà bên trong khối ngọc bội này, lại ước chừng ít nhất mười ngàn cái trận pháp như vậy!
Nói không khoa trương chút nào, có món Hộ Thể Đế Binh này, bên trong toàn bộ Ngự Giới, từ phi nàng đích thân ra tay, nếu không không ai có thể tổn thương đến Đạm Đài Bạch!
“Ngọc bội thật là đẹp!”
Đôi mắt to của Đạm Đài Bạch lập tức sáng lên, có thể thấy nàng đối với khối ngọc bội này vô cùng ưa thích... Nhưng mà nàng không có trước tiên nhận lấy, mà là nghiêng đầu nhìn về Linh Bình Nữ Đế.
“Mẹ...”
Mắt to của Đạm Đài Bạch không ngừng nhấp nháy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn viết đầy tha thiết cùng khẩn cầu, tất cả đều đang nói: Ta muốn có cái này!
“Nhận lấy đi.”
Linh Bình Nữ Đế mở miệng, Đạm Đài Bạch lập tức không kịp chờ đợi, hết sức phấn khởi nhận lấy khối ngọc bội này.
“Tạ ơn thúc thúc!”
Đạm Đài Bạch vẫn không quên cùng Tô Tiểu Bạch nói tiếng cảm ơn.
Thấy được con gái cao hứng phát ra từ tận đáy lòng, Tô Tiểu Bạch thật sâu cảm giác ngày hôm qua chính mình tiêu tốn nhiều tài liệu cùng tinh lực tạo ra Hộ Thể Đế Binh như vậy, thật là quá đáng giá!
Hắn cũng không nhịn được lộ ra nụ cười phát ra từ trong tim.
“Bạch Nhi, ngoan nào, con đi tu luyện trước đi, mẹ với vị thúc thúc này có chút việc phải nói.”
Linh Bình Nữ Đế nhẹ nhàng sờ đầu nhỏ của Đạm Đài Bạch một cái, nhẹ giọng nói.
“Được, mẹ! Con đi à nha!”
Đạm Đài Bạch hôn một cái trên gò má tuyệt đẹp của Linh Bình Nữ Đế, sau đó cao hứng rời đi.
Nhưng trước khi đi qua lỗ hổng, nàng cố ý quay đầu nhìn Tô Tiểu Bạch một cái, cười nói:
“Thúc thúc, chờ chút nữa thúc có thể cùng ta chơi đùa sao?”
“Chơi đùa? Được a!”
Có thể cùng con gái tiếp xúc gần gũi chơi đùa, Tô Tiểu Bạch dĩ nhiên cầu còn không được, lập tức gật đầu đáp ứng.
“Thúc thúc đã hứa rồi nha!”
Đạm Đài Bạch đặc biệt cao hứng.
Nàng lại lần nữa quay về thư phòng, lỗ hổng đóng lại.
Trong bầu trời này, từ vẻ huyên náo vừa rồi, thoáng cái trở nên đặc biệt yên tĩnh.
“Ta thỏa mãn tâm nguyện của ngươi, cho ngươi gặp Bạch nhi!”
“Bây giờ, ngươi cũng nên thỏa mãn yêu cầu của ta đi?”
Linh Bình Nữ Đế nâng chung trà lên, khẽ nhấp nhẹ một ngụm.
“Yêu cầu gì?”
Chân mày Tô Tiểu Bạch cau lại.
“Để cho người của ngươi, đình chỉ xâm phạm Ngự Giới, rời khỏi Ngự Giới!”