Bên trong học phủ lắp đặt rất nhiều camera, nếu trực tiếp xách đao tới ký túc xá, làm thịt Nhạc Bình An thì kiểu gì cũng bại lộ thân phận, vì vậy phải nghĩ biện pháp hẹn Nhạc Bình An ra ngoài.
Không thể sử dụng điện thoại như một công cụ truyền tin trong quá trình hẹn.
Việc lưu lịch sử trò chuyện là một chuyện hết sức phiền toái, nói không chừng có thể bị điều tra tới nội dung trò chuyện.
Đến lúc đó thì hết đường mà chối cãi.
Chẳng lẽ lại biện minh với công chúng rằng việc trảm chết Nhạc Bình An, một người sói, là vì sự phát triển của văn minh nhân loại?