Hàng ghế trước đã ngồi kín, hắn và Lâm Nhiễm đến ngồi ở vị trí phía sau.
Đợi khoảng một tiếng, một ông lão tóc bạc trắng bước lên bục giảng.
So với hình ảnh trong sách giáo khoa, Giang Nam Thu lúc này thân thể đã già nua nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, trong mắt tràn đầy sức sống.
Nhìn xuống đám học viên bên dưới, Giang Nam Thu cười chào hỏi.
Trong nội dung diễn thuyết tiếp theo, Giang Nam Thu không nhắc đến đại nghĩa nhân tộc, càng không nhắc đến truyền thừa nhân tộc.