Bây giờ, cha ông đã đến bệnh viện điều dưỡng dành cho cựu chiến binh, ở đó cùng những người bạn cũ của mình hưởng cuộc sống tuổi già.
Thỉnh thoảng ông cũng đến thăm cha.
Nhưng cha vẫn giữ thái độ như trước, lúc nào cũng tỏ ra không kiên nhẫn khi ông đến nhưng mỗi khi những người đồng đội bên cạnh nhắc đến đứa con trai thật có triển vọng của ông, cha tuy tỏ ra khinh thường, miệng thì nói rằng thằng bé chỉ may mắn thôi nhưng trong mắt lại không giấu được vẻ tự hào.
Cả đời này của ông đã sống thành hình mẫu mà cha mong muốn.
Có thể khiến cha tự hào về ông trong những năm tháng còn lại, trong lòng Mục Phong cũng vô cùng vui mừng.