Nhìn Lâm Nhiễm cười tươi như hoa, Phong Kỳ cũng cười theo.
Úy Vi cũng từng nói với hắn những lời tương tự.
Thật ra hắn không phải tự ti, chỉ cảm thấy thiên phú của mình so với bọn họ quả thực kém hơn một bậc nhưng chưa bao giờ coi thường năng lực của mình.
Bây giờ nghe Lâm Nhiễm nói một hồi, trong lòng hắn cảm thấy thoải mái vô cùng.
Hắn phát hiện sau 1500 năm, trình độ nịnh hót của Lâm Nhiễm đã tăng vọt.