"Đại Thạch quốc, Đại Trúc quốc phân biệt dẫn năm mươi vạn đại quân đánh vào bên trong lãnh thổ của ta! Đã có hai tòa thành bị rơi vào tay giặc rồi!"
"Cái gì? Đại Thạch cùng Đại Trúc, vậy mà đánh tới?"
Hoàng Đế Đại Nguyệt đại kinh thất sắc.
Hai đại quốc này hoàn toàn không kém gì Đại Nguyệt của hắn.
Thời kỳ đỉnh cao, Đại Nguyệt hắn chống lại hai quốc gia này đều rất vất vả, hiện tại quốc lực tổn hao nhiều, căn bản không có hi vọng thắng!
Nhưng coi như không thắng được cũng phải xuất binh, nếu không chỉ có thể chờ mất nước mà thôi!
"Còn không mau tổ chức binh mã phản kháng?"
Hoàng Đế Đại Nguyệt kinh hô.
Thế là, đại chiến ba nước vang lên!
Đại Nguyệt quốc quốc lực suy yếu, muốn ngăn cản thế công hùng hổ của Đại Thạch quốc cùng với Đại Trúc quốc, nằm mơ sao!
Không biết Đại Nguyệt có thể chống đỡ đến khi nào?
Biết được việc này, Lâm Bắc Phàm cười hắc hắc một tiếng, hắn đã sớm biết Đại Thạch cùng Đại Trúc hai đại quốc này chịu không nổi tịch mịch, cho nên xuất binh đoạt lại các nơi Mạc quốc, Thương quốc, đem đường lui của Đại Nguyệt quốc chặt đứt, trước sau giáp kích, bức tử Đại Nguyệt!
Đến khi Đại Nguyệt không chịu nổi nữa, hắn lại có thể...
"Kẹt"
Lúc này Lâm Bắc Phàm nghe được một tiếng kiếm reo to rõ.
Lâm Bắc Phàm biến sắc: "Đó là núi lửa, thần kiếm chuẩn bị xuất thế rồi!"
Kéo ra đế quốc sa
Khối Thiên Ngoại Vẫn Thiết kia đã triệt để tan rã, sau đó bị Âu Dã Tử gia nhập tài liệu luyện binh trân quý, đập vào bốp bốp bốp, tạo ra phôi kiếm có hình dạng linh tính của thần kiếm, tiếng kiếm reo vừa rồi, chính là do Kiếm Phôi phát ra.
Lưu công công vui vẻ nói: "Bệ hạ, vừa rồi nhà chúng ta nghe được tiếng kiếm reo, chỉ sợ là thanh thần kiếm mà Âu Dã Tử rèn ra, chuẩn bị xuất thế rồi! Chúc mừng bệ hạ, sắp thu được một thanh thần kiếm!"
Lâm Bắc Phàm gật nhẹ đầu: "Trẫm cũng nghe thấy! Thần kiếm xuất thế, không phải chuyện đùa! Lập tức truyền lệnh cho ba người Tửu Kiếm Tiên, Diệu Thủ Không Không, Bạch Trúc cùng với mười vạn đại quân, tiến đến bảo vệ thần kiếm!"
"Vâng, bệ hạ!"
Vì vậy, ba người Tửu Kiếm Tiên, Diệu Thủ Không Không, Bạch Trúc xuất phát.
Không đến nửa nén nhang, đã đi tới miệng núi lửa chuyên môn luyện kiếm, chia ra ba phương hướng bảo vệ.
Sau đó không lâu, mười vạn đại quân cũng đã tới, phong kín cả ngọn núi, không cho phép ai tới gần.
Cùng lúc đó, rất nhiều cao thủ dùng kiếm trong thiên hạ cũng nghe được tiếng kiếm reo này.
"Đây là tiếng kiếm reo! Rõ ràng là âm thanh truyền đi ngàn dặm không dứt, đây là thần kiếm!"
"Thanh âm này đã nói rõ... Kiếm thần sắp xuất thế rồi!"
"Thần Kiếm Hữu Linh, tự động chọn chủ! Nó đang triệu hoán cao thủ sử dụng kiếm trong thiên hạ đi thử kiếm!"
"Chỉ có Kiếm Hư ta mới xứng với thần kiếm, ha ha!"
Thế là, rất nhiều cao thủ kiếm đạo xuất động, đuổi theo hướng kiếm reo.
Phía dưới núi lửa, dần dần hội tụ rất nhiều người dùng kiếm.
Binh mã Đại Hạ ngăn cản ở phía trước: "Nơi này là cấm địa Đại Hạ, người không phận sự miễn vào!!"
"Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà không cho vào?"
"Nơi này rõ ràng là vùng hoang vu dã ngoại, từ lúc nào lại biến thành cấm địa rồi?"
"Có phải Hoàng Đế của các ngươi muốn độc chiếm Thần Kiếm hay không?"
"Im ngay! Không được làm càn!"
Tướng lĩnh Đại Hạ quát lớn: "Nơi này vốn là đất đai Đại Hạ, có thể đi vào hay không vốn là do bệ hạ định đoạt! Kiếm này vốn là do bệ hạ sai người chế tạo, sao lại nói là độc chiếm? Các ngươi còn không lui xuống, đừng trách ta không khách khí!"
"Hây A..!"
Mười ngàn đại quân lập tức kéo căng cung tên.
Những người dùng kiếm giỏi trong lòng tràn ngập kiêng kị.
Cung tiễn bắn loạn xạ, nếu như không có thực lực Tiên Thiên, nhất định sẽ bị bắn chết!
Bây giờ bọn họ rất có thể đem tính mạng quăng vào đây.
Vì vậy, không thể không lùi về sau.
Thế nhưng, võ lâm cao thủ hội tụ dưới chân núi càng ngày càng nhiều, đã đạt tới mấy trăm người, tạo thành tai họa ngầm to lớn.
Cứ như vậy đến buổi tối, có một vị cao thủ Tiên Thiên tới.
Coi mười vạn đại quân như không là gì, dựa vào khinh công giết thẳng vào trong miệng núi lửa.
Thế nhưng, lại gặp phải đám người Bạch Trúc, Tửu Kiếm Tiên.
"Dám cả gan xông vào cấm địa, giết không tha!"
Bạch Trúc cầm kiếm sắc đánh tới, chưa đến mười hiệp đã chém chết hắn.
Đầu lâu đẫm máu bị ném xuống chân núi, trấn cho rất nhiều người chú ý tới.
Một buổi tối cứ như vậy trôi qua.
Chẳng qua, người tới nơi này càng ngày càng nhiều, đã đạt đến hơn một ngàn người.
Bọn hắn ngồi xổm dưới chân núi, nhìn lên trên núi, ánh mắt lập loè, tìm kiếm cơ hội, một người tin tức linh thông hưng phấn chạy tới.
"Ta đã hỏi thăm rõ ràng, người rèn kiếm ở phía trên chính là Âu Dã Tử đại sư, hắn am hiểu nhất là đúc kiếm!"
"Khoảng bốn tháng trước, hắn đi tới Đại Hạ, được Hoàng Đế Đại Hạ mời chào, cho nên ở lại đây đúc binh khí cho hắn!"
"Nghe nói bọn họ đang dùng Thiên Ngoại Vẫn Thiết cùng với đông đảo tài liệu trân quý để chế tạo một thanh thần kiếm!"
"Đã qua hơn ba tháng, chuẩn bị chế tạo xong xuôi, cho nên vị Hoàng Đế kia mới phái nhiều cao thủ bảo vệ như vậy!"
Hiện trường một mảnh xôn xao.
"Xem ra thanh thần kiếm kia thật sự là của Đại Hạ Hoàng Đế!"
"Coi như là của hắn thì thế nào, bảo vật người có đức chiếm lấy! Nghe nói hắn là một vị hôn quân, hôn quân không xứng có thần kiếm! Chỉ có những người dùng kiếm như chúng ta mới có tư cách có được thần kiếm!"
"Nói không sai, bảo vật người có đức chiếm lấy! Cho dù kiếm thật là của hắn, hắn là một kẻ trói gà không chặt, cầm được thần kiếm sao? Chỉ sẽ phung phí của trời!"
"Đúng vậy, ta vô cùng tán thành lời này!"
Như vậy, không những không dọa lui mọi người, ngược lại hấp dẫn càng nhiều người tới đây tìm kiếm thần kiếm.
Ngày hôm sau không có động tĩnh gì, nhưng người tới đây lại trở nên nhiều hơn, đã đạt đến 2000 người, trong đó Tiên Thiên cao thủ đạt đến bốn người, chỉ là không có động tĩnh.
Ngày thứ ba, vẫn không có động tĩnh gì, nhưng là người càng nhiều hơn, đạt đến 2500 người.
Trong đó Tiên Thiên cao thủ đã đạt đến bảy tám vị, xuất quỷ nhập thần, tìm cơ hội xâm nhập vào trong núi lửa, thu được thần kiếm...