Đêm đã tối, nhưng hai vị tông sư tinh lực dồi dào, tiếp tục đánh, đánh đến trời đất u ám, nhật nguyệt vô quang!
Nhưng lúc này, Đại Lương Hoàng Đế đã không chạy đi được nữa, nương thân ở trong một nông trang, là do hắn ta bí mật xây dựng nên để đề phòng bất trắc, hắn ta có một phần tài sản giấu ở chỗ này.
"Không nghĩ tới, nơi này vẫn có thể dùng được, trẫm cho rằng đời này cũng không cần dùng tới nữa, thật sự là tạo hóa trêu ngươi! Đều do Đại Hạ chết tiệt! Nếu như không có bọn họ, trẫm há lại vứt nước mà chạy?"
Đại Lương Hoàng Đế thập phần bi phẫn, nghiến răng nghiến lợi.
Nghĩ đến việc mình sắp lưu lạc làm vua mất nước, mất đi quyền lợi chấp chưởng thiên hạ, không khỏi bi thương.