Núi cao Hoàng Đế xa, trộm cướp tặc nhân nhiều.
Tống Du sau một đêm nghỉ ngơi, từ bến đò đi về hướng huyện Lăng Ba, hành trình dài gần trăm dặm, trừ việc đường núi uốn cong khó đi, bên ngoài rừng núi cỏ dại rậm rạp, còn lại là việc có hai nhóm sơn tặc cản đường bọn họ đi.
Một nhóm trong số đó thấy hắn là đạo sĩ liền thả hắn đi, còn trò chuyện cùng hắn một lát.
Còn một nhóm khác thì ham muốn ngựa của hắn, thẳng đến lúc hắn tự giới thiệu, đưa ra sổ chứng nhận tu hành, còn biểu diễn một chút thủ đoạn, xác nhận hắn không chỉ đơn thuần là một đạo sĩ hay chỉ là một người có chút bản lãnh, lúc này mới không thể không thả hắn rời đi.
Nói đến tiền bạc, trên người Tống Du vẫn còn một ít.