Nữ đồng ngồi đối diện vẫn cảnh giác, mở to mắt nhìn hắn hồi lâu, thấy hắn chỉ cúi đầu chuyên tâm viết chữ, ánh mắt cũng luôn nhìn chằm chằm vào tờ giấy trước mặt mình, dù hai tờ giấy gần như sát vào nhau, hắn cũng không hề ngẩng lên nhìn xem nàng viết gì, nàng mới chịu buông lỏng cảnh giác.
Sau đó còn len lén nhìn xem đạo nhân viết gì, thấy vậy mới chầm chậm buông tay, cũng bắt đầu viết.
Dưới ánh đèn, một lớn một nhỏ, hai người cùng nhau viết du ký, ghi lại khung cảnh hùng vĩ của Tây Vực, phong tục độc đáo, cũng có yêu ma quỷ quái, sự việc kỳ lạ, chỉ là góc nhìn của hai người không giống nhau.
Trong phút chốc, cả tòa thành Ngọc dường như yên tĩnh lạ thường."Nói ra thì ta rất thích nơi này... !"
Tống Du vừa viết vừa nói với nàng mà không ngẩng đầu.