Chùa chiền cung điện bên ngoài Ngọc Thành là giả, chùa chiền cung điện trong núi này mới là thật, tất cả gạch ngói xà nhà đều là thật, vàng cũng là vàng thật, thế mà lúc này đều hóa thành đống đổ nát, rất nhiều yêu quái khổng lồ đang chém giết lẫn nhau trên núi, dưới núi và trong những ngọn núi xung quanh, hoặc là va chạm xé cắn một cách dã man, hoặc là thi triển pháp thuật pháp khí, ở giữa còn có thân ảnh mặc tăng bào, người đá khổng lồ, và một nữ đồng cưỡi hổ xuyên qua phun lửa.
Thế trận có chút nghiêng về phía Tam Hoa nương nương.
Thực ra so sánh ra, yêu quái Việt Châu sau khi được thu vào trong cờ và đám yêu ma Tây Vực này cũng không khác nhau là mấy, thế nhưng Tam Hoa nương nương tinh thông Hỏa pháp, lại cầm trong tay Phân Thủy Đao, mưa lớn khiến trong núi tích đầy bùn nước, nàng vừa há miệng là chân hỏa cuồn cuộn tuôn ra, vung đao một cái là lũ núi cuồn cuộn ập đến, cộng thêm người đá khổng lồ, và lối đánh không sợ đau không sợ chết của yêu quái Việt Châu, lúc này mới từ từ chiếm thế thượng phong.
Đây thực sự đã là một trận đại chiến.
Cung điện chùa chiền khắp núi chỉ vừa mới bắt đầu đã bị phá hủy, sau đó cuộc chiến đấu của đám yêu quái cũng dễ dàng biến mấy ngọn núi xanh vốn được bao phủ bởi cây cối thành một mảnh bùn lầy, dù cho là cây cổ thụ cao to đến đâu, trong lúc đám yêu ma va chạm cũng nhanh chóng gãy đổ, mấy ngọn núi bị đánh cho tan hoang.