Tống Du nhíu chặt lông mày, chìm vào suy nghĩ.
Một là bên dưới có gì, rốt cuộc lợi hại đến đâu, mình nên xuống thế nào, nếu xuống mà xảy ra xung đột thì phải ứng phó ra sao.
Hai là làm như vậy rốt cuộc có bao nhiêu thất lễ.
Con mèo bên cạnh dường như cảm nhận được điều gì, lại mở mắt, ngẩng đầu lên, nhìn quanh một vòng, thấy đạo sĩ mở mắt, không khỏi ngẩn ra, đôi mắt mơ màng lập tức tỉnh táo trở lại.
"Sao ngươi không ngủ?"