Lão quán chủ đầu bạc, đức cao vọng trọng của Phúc Thanh Cung cúi người hành lễ, hai vị đạo sĩ trung niên có danh vọng lớn trong toàn bộ núi Thanh Thành và vùng lân cận cũng cực kỳ cung kính lịch sự, vị đạo nhân trẻ tuổi lại ôn hòa bình thản, nữ đồng đứng bên cạnh đạo nhân cũng vô cảm, ngước nhìn về phía đối diện, không hề có chút lo lắng.
Các đạo sĩ trẻ tuổi trong đạo quán nhìn nhau, nhưng không dám hỏi, chỉ lén liếc nhìn và lắng nghe bọn họ nói chuyện, đoán già đoán non trong lòng.
"Đạo huynh Quang Hoa Tử còn không?"
"Thưa đạo huynh, sư tổ đã qua đời rồi!"
"Mất khi nào ?"