Bầu không khí trong vô thức dịu đi một chút.
Tống Du hiếm khi được gặp sự tồn tại không tầm thường như vậy, Sơn Thần cũng khó có thể gặp được người nào có tư cách cùng hắn trò chuyện với nhau, lại có sẵn quan hệ với vị tiền bối tổ sư kia, hai người bọn họ dường như không còn quan tâm đến cuộc "luận bàn" nho nhỏ trước đó nữa, mà còn ngồi đối diện nhau trong mái đình vừa hóng gió vừa nói chuyện phiếm một phen.
Hai người thảo luận với nhau từ chuyện trong thiên địa đến chuyện trên thiên đạo, từ bản triều cho tới tiền triều, nói từ vị tổ sư mà Sơn Thần nhận biết cho đến vị tổ sư đầu tiên lập nên Phục Long Quan ngày nay, lại nói từ Ngũ Hành linh pháp nói đến thuật pháp Bốn Mùa Luân Chuyển, cuối cùng thậm chí còn nói đến bản thân Sơn Thần và con đường thần đạo đang dần dần hưng thịnh.
Toàn bộ quá trình đều thoải mái và tùy ý không có bất kỳ chút vướng mắc nào, người bên ngoài nhìn vào chỉ sợ rất khó tưởng tượng hai vị này mới vừa rồi còn huyên náo với nhau bằng thanh thế to lớn.
Người tu đạo lúc đầu cũng là như thế.