Bất khuy tâm: cụm từ này có nghĩa là không thẹn với lòng, trong chương này có giải thích, do ở đây nó còn là tên của vật mà Tống Du đưa cho Lý đại quan nhân nên để nguyên tên gốc không dịch ra.
Mấy ngày trôi qua.
Chủ quán mỗi ngày đều đứng trong hành lang, chào hỏi khách khứa, theo dõi việc ra vào.
Sau khi nghe thấy thanh âm kỳ lạ vào nửa đêm hôm ấy, không biết có phải trùng hợp hay không, nhưng mấy ngày qua, hắn đều có chút lưu ý đối với vị tiểu tiên sinh muốn làm cho Lý đại quan nhân hướng thiện kia.
Chỉ là trong mấy ngày nay hắn lại trông rất là bình thường.