Càng về sau mèo Tam Hoa cuối cùng đã nghĩ thông suốt, vật kia sẽ chỉ dính vào bên trên lông mao mà thôi, da thịt con người bóng loáng, chúng nó dính không được.
Thế là đi đến buổi chiều, nàng liền hóa thành hình người, mặc vào quần áo cũ của nàng, trong tay vẫn cầm theo cây gậy trúc nhỏ lấy trừ Tẩu Giao Quan, vừa đi vừa đánh những cây cỏ này, một bên đánh một bên hô hào "Hôm nay ta sẽ không để cho các ngươi được như ý","Hôm nay ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi","Chịu chết đi","Không một ai trong số các ngươi có thể sống" đại loại.
Ké đầu ngựa ở bên hồ cũng rơi vào vận rủi.
Mà muốn đi từ nơi này vòng qua toàn bộ Kính Hồ, đi đến dưới chân núi Vân Đỉnh, quả thực có đến gần hai trăm dặm đường, đi đường gọn gàng, sức chân tốt thì cũng phải tốn thời gian hai ngày, nếu là đi hơi chậm một chút, thì phải mất đến ba ngày, nếu là trên đường có dừng lại thưởng thức phong cảnh ven hồ, hoặc là đi đến thôn trang ven hồ dạo chơi, vậy thì phải tốn nhiều thời gian hơn nữa.
Tống Du cùng Tam Hoa nương nương cũng đi đến thôn trang ven hồ, thường xuyên nhìn thấy có người câu cá, bắt cá, Tống Du sẽ mua cá từ chỗ bọn họ, một nửa dùng để cho Tam Hoa nương nương ăn, một nửa thì để bản thân nướng lên ăn đỡ đói.