Mười bảy tháng năm, là một ngày nắng.
Chính là Hạ Chí, một ngày có ban ngày dài nhất trong một năm, ánh nắng mạnh nhất, dương khí trên trần gian đạt đến đỉnh điểm, âm hồn tiểu quỷ trở nên yếu đuối hơn, cho dù có ma quỷ đạo hạnh cũng không dám ra vào ban ngày.
Bắt đầu từ lúc sáng sớm, ánh nắng đã chiếu thẳng đến mặt đất, dù là dùng vải che, cũng khiến cho người ta cảm thấy một thân nóng hổi, là tiêu chuẩn giữa khí trời mùa hè.
Đạo nhân nói lời cảm tạ với người đã cho bọn họ tá túc, Ngô nữ hiệp thì móc ra một vài đồng tiền, còn nói mấy lời dễ nghe, mới khiến cho chủ nhà nhận lấy.
Tiểu nữ đồng bên cạnh nhìn thấy, cảm thấy mình cũng tá túc, không muốn bị đối xử khác biệt, thế là cũng từ trong ngực của mình móc ra một vài đồng tiền, muốn đưa cho chủ nhà.