Đường sá xa xôi, thuyền cũng không phải cả ngày đều chỉ đi ở trên sông, mỗi đêm cũng cần phải bỏ neo đậu vào bờ.
Ngẫu nhiên gặp được bến đò, có thể đậu nhờ bến ấy một chút, chủ đò thường thường sẽ hỏi xin người dân nơi đây trước, lâm thời ngừng một chút, Tống Du cũng sẽ dẫn ngựa xuống thuyền cho nó bài tiết.
Các nơi như bến đò thường có một vài phụ nhân bán đồ ăn vặt, gặp được thứ mình thích Tống Du cũng sẽ mua một chút, cho mình đổi khẩu vị.
Chủ đò nói không sai, đồ ăn trên thuyền này ăn một bữa hai bữa còn tốt, ăn nhiều hơn hai ngày, sẽ cảm thấy lạc miệng cùng thoang thoảng mùi tanh, cũng may Tống Du có mang theo lương khô.
Trong lúc không để ý thuyền đã đi được sáu ngày.