Nhìn từ góc độ này, Thần Sơn thật sự cao lớn như thần linh, đỉnh núi nhọn như giáo mác, đâm thẳng lên trời cao.
Ngay cả bóng của Thần Sơn đổ xuống vào lúc hoàng hôn cũng đủ bao phủ một vùng đất rộng lớn.
Một con mèo như nàng thật quá nhỏ bé trước ngọn núi ấy, khiến nàng khó có thể tưởng tượng nổi mình đã từng đặt chân lên đỉnh núi nhọn như giáo mác kia vào hôm nay.
Dần dần, mặt đất đã không còn được mặt trời chiếu sáng.
Ánh sáng và bóng tối tạo thành một đường ranh giới rõ ràng trên Thần Sơn hùng vĩ, đường ranh giới này dần dần di chuyển lên cao, đồng thời màu sắc cũng dần chuyển sang vàng kim.