Quán ăn bình dân bên ngoài chùa Thái An.
Có lẽ do thời tiết gần đây quá oi bức, cũng có thể do buổi chiều ít người đến chùa dâng hương, hay là vì kinh tế dân sinh ở thành Dật Đô ngày càng sa sút, mà cả dãy quán ăn bình dân đều vắng vẻ.
Khách vào quán ăn chẳng thấy đâu, ngược lại, ruồi nhặng bay đầy đường, có quán thì dùng quạt xua đuổi, có quán mặc kệ, lười chẳng buồn nhìn.
Tống Du chọn đại một quán có người đuổi ruồi rồi ngồi xuống.
Muốn ăn thịt nhưng lại không dám gọi thịt tươi, sợ mang lên không được tươi ngon, bèn gọi một đĩa rau đớn trộn, lại kêu chủ quán luộc một miếng thịt muối xông khói.