Tống Du ở nhà đợi cả đêm, từ đợi trên giường chuyển sang đợi trong sân, lại từ ngồi trước bàn đá trong sân trở thành ngồi trên bậc đá trước cửa, mãi cho đến sáng hôm sau, trời đã sáng trưng, Tam Hoa nương nương nhà mình mới đeo cái túi vải cũ kỹ từ con hẻm nhỏ đi về, chậm rãi, như vừa tan học.
Đạo nhân nhìn thấy nàng cùng lúc đó nàng cũng nhìn thấy đạo nhân.
Đạo nhân mím môi, nàng thì vô cùng kinh ngạc.
"Đạo sĩ, sao ngươi lại ngồi đây?"
"Ngoài này mát mẻ hơn một chút!"