Những phiên vương nhỏ khác cũng như vậy! Tất cả đều trở thành trò cười cho người trong thiên hạ.
“Kí Bắc vương nực cười quá đi mất, muốn mua xi măng để kiếm tiền mà lại dọa các thương nhân còn lại chạy mất!”
“Giang Nam vương cũng thế, lại còn muốn đổi xi măng lấy lương thực! Người ta cơm còn chẳng ăn đủ no chứ làm gì nghĩ đến việc xây nhà? Kết quả ý kiến bất đồng bèn đi cướp, ép thương nhân tại Giang Nam đến phát điên!”
“Kẻ nực cười nhất chính là Võ Tây vương! Bản thân hắn ta là người như thế nào hắn ta còn không rõ sao? Ai dám làm ăn buôn bán với hắn ta?”
“Những phiên vương khác cũng không được, không cầm cự được thị trường xi măng đâu!”