Trông dáng vẻ vừa xấu vừa cứng ngắc như hòn đá của đối phương, lão giả thực sự muốn cầm thương rồi xông qua đâm một nhát. Có điều hiện giờ nói gì thì nói lão hòa thượng vẫn là người bên mình, là đồ đệ của lão đệ nhà mình, hắn ta không được bắt ép.
“Lão phu nghe nói đao thánh và kiếm thánh là bạn của lão đệ, ngươi có biết tung tích của bọn họ không?” Lão giả hỏi với vẻ mong chờ.
Lâm Bắc Phàm lắc đầu: “Năm ngoái ta còn biết! Nhưng năm nay ta cũng không biết bọn họ đã chạy đi đâu, chắc là lĩnh hội được điều gì đó nên tìm một nơi bế quan tu luyện rồi!”
“Ôi, đúng là đáng tiếc!” Lão giả than thở.
“Có điều ta còn biết một vị Tông Sư nữa, có lẽ sẽ đáp ứng được yêu cầu của ngươi!”