Cuối cùng, Dạ Lai Hương nghe theo đề nghị của Lâm Bắc Phàm, tới ngoài thành đại chiến với hai vị Tông Sư trẻ tuổi.
Bọn họ đánh nhau vô cùng kịch liệt, chưa tới mười hiệp mà Dạ Lai Hương đã nằm bẹp trên mặt đất, mặt mũi sưng vù, trông đáng thương vô cùng.
Trên tay hắn ta vẫn cầm thanh đao nhỏ mà Lâm Bắc Phàm đã tặng.
Hắn ta vẫn còn tưởng có thể dựa vào thanh đao này để đấu hơn trăm hiệp với hai vị Tông Sư trẻ tuổi kia. Kết quả thanh đao nhỏ lại xảy ra chuyện, thu lại ánh sáng và trở nên bình thường vô cùng, thế là Dạ Lai Hương rơi vào kết cục bi thảm.
“Tại sao lại như vậy nữa? Tại sao…”