Trong thư phòng của Lâm phủ, Triệu Khoát gặp lại Lầm Bắc Phàm. Lúc này, Lâm Bắc Phàm đang cầm bút lông để vẽ tranh.
Từng nét từng nét, không vội không vàng, vô cùng an nhàn thoải mái.
Triệu Khoát không làm phiền mà cung kính đứng ở một bên, nhìn Lâm Bắc Phàm vẽ tranh mà con mắt khẽ động.
Từ lúc quen biết Lâm Bắc Phàm, hắn ta phát hiện ra dáng vẻ của Lâm Bắc Phàm luôn từ tốn, chậm rãi, không tranh không đoạt, không vội không vàng, dường như chẳng có chuyện gì có thể khiến hắn bận tâm, cũng chẳng có chuyện gì có thể làm khó được hắn.
Mà sự thật đúng là vậy.