Nữ đế cười to, cười như nắc nẻ, vỗ tay nói: “Ái khanh, ngươi nói thật sự quá hay, vốn dĩ trẫm còn hơi lo lắng nhưng bây giờ nghe ngươi nói xong, lại phát hiện ra hoàn toàn không cần lo nữa!”
Những quan viên khác nhìn vẻ mặt vô cùng đắc ý và tự cao của Lâm Bắc Phàm, thầm nói một tiếng “đồ vô sỉ.”
Lúc này, ở Ký Bắc.
Ký Bắc vương vẫn ôm giấc mộng xuân thu phát tài tươi đẹp của mình.
Gần như ngày nào hắn ta cũng gọi quân sư tới hỏi chuyện.