Giang Nam vương lại cẩn thận lôi một cái túi bên trong mãng bào ra. Hắn ta mở túi, bên trong toàn là bột màu trắng.
“Đây là thứ gì?” Nữ đế tò mò hỏi.
Giang Nam vương cẩn thận dâng chiếc túi lên, đoạn bảo: “Đây chính là xương rồng! Đây chính là xương rồng mà bản vương đã bỏ ra một cái giá cực lớn để có được từ tay Lâm Bắc Phàm! Vốn còn rất nhiều nhưng đã bị bản vương lấy đem đi đổi lương thực rồi, nên chỉ còn lại nhiêu đây thôi!”
Hai chữ “xương rồng” vừa mới thốt lên và bách quan văn võ trong triều bắt đầu sục sôi.
Đây là thần vật đấy, là một thứ vô giá biết bao nhiêu người mong muốn có được, nói không chừng nó còn có thể khiến con người ta trường sinh bất lão!