Kinh Châu. Trong một tòa trạch viện đổ nát trên một ngọn đồi thấp, mưa vẫn rơi, tiếng mưa tí tách không ngớ, mái nhà cũ kỹ cũng liên tục bị mưa dột xuống, mặt đất trong nhà đã ướt sũng, chỗ trũng có mấy vũng nước.
"Kẽo kẹt. . . kẽo kẹt. . . "
Ngoài cửa nhà đổ nát, hai bóng người cao lớn lực lưỡng đẩy một chiếc xe đẩy tay cùng nhau từ bên ngoài đi vào. Chiếc xe đó được bọn họ đẩy vào sát tường, mà bên trong nhà đổ nát hiện giờ đã có hơn chục chiếc như thế.
Đặt xe đẩy tay xuống, Hùng Sơn cùng Đại Minh lau mồ hôi trên trán. hai người ngồi phịch xuống đất thở hổn hển, tất cả bạc cứu trợ thiên tai trên đường núi đã được bọn họ đẩy vào nhà đổ nát này.
"Minh đệ, chúng ta nghỉ một lát rồi chút nữa lên đường. " Hùng Sơn thở hổn hển nói.