Nghe thấy tiếng gọi, Tiểu Liên run lên, thân mình bay lên như chim nhạn rồi đáp xuống chiếc xe tù thứ hai.
Bên trong lồng gỗ này giam ba người, một bà lão tóc bạc trắng, mặt mày hốc hác đôi mắt đẫm lệ đang nhìn Tiểu Liên. Thấy Tiểu Liên đến, bà liền run rẩy đưa tay ra:
"Con. . . hai năm qua con sống có tốt không?"
Giọng bà lão run run, nước mắt lăn dài trên má.
Nhìn thấy bà lão, sát khí trên người Tiểu Liên đột nhiên biến mất, lòng nàng mềm lại, ánh mắt trở nên trong trẻo, ngây người nhìn bà lão, khẽ gọi: "Nãi nãi. . . "