Đó là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, rất tuấn tú, mang một khí chất đặc biệt, không giống giang hồ khách, cũng không giống văn nhân, là một loại khí chất rất kỳ lạ.
Tên hắn là Trần Diệp, là cha của kẻ ngốc…. không. . . nói chính xác hơn thì là cha nuôi của kẻ ngốc.
Hắn là viện trưởng của Dư Hàng Dục Anh Đường.
Chuyện này thực sự nằm ngoài dự đoán của ta.
Trần Diệp tìm thấy kẻ ngốc, hỏi han một hồi, từ cách nói chuyện ta cảm thấy hắn không phải là người xấu.