Hoa Tịch Nguyệt là thân tôn nữ của một vị Tông Sư, biết nhiều nội tình hơn người ngoài, nàng nhớ hình như gia gia đã từng nhắc đến Huyền Thông, gia gia đánh giá ông ta rất cao, nói rằng ông ta đã đi trên một con đường vừa là Phật vừa không phải Phật, tương lai sẽ có thành tựu phi phàm, nếu ông ta thực sự có thể thấu hiểu bản chất của Phật thì thế gian này sẽ có thêm một con đường võ đạo để trở thành Tông Sư.
Lúc đó, Hoa Tịch Nguyệt không hiểu lắm, mãi đến khi nàng đạt đến đỉnh cao nhất phẩm mới hiểu ra đôi chút. Giữa cảnh giới nhất phẩm và Tông Sư có một tầng bình chường, một tầng bình chướng trong nội tâms, chỉ có những người vượt qua được tầng bình chướng này mới có thể trở thành Tông Sư, trở thành bậc võ giả đỉnh cao nhất trên thế gian này!
"Sư phụ..." Tiểu hòa thượng miệng còn nhai cơm, nước mắt lưng tròng kéo áo Huyền Thông.
Huyền Thông khuôn mặt gầy gò, biểu lộ trầm mặc, tay thò vào trong ngực lấy ra một chiếc bánh bao lạnh ngắt đưa cho tiểu hòa thượng. Tiểu hòa thượng nhận lấy, tay nhỏ nắm chặt chiếc bánh bao lạnh ngắt, trên mặt có chút do dự.
Huyền Thông thấy khóe miệng tiểu hòa thượng còn dính dầu mỡ thì thở dài: