Nghe Vương chưởng quỹ khen Trần Diệp, Trần Võ và Trần Linh đều lộ ra nụ cười vui vẻ, bọn họ chạy ra khỏi hậu viện tiếp tục giúp khuân vác vải.
Chạy được vài chuyến, Trần Võ thấy trong xe ngựa chỉ còn lại mười mấy cuộn vải, liền quay sang nói với Trần Linh: "Tiểu Linh, về nhà trước đi. Sắp đến giờ cơm rồi, đừng để Tiểu Nguyệt tỷ tỷ và mọi người lo lắng như lần trước nữa."
"Ta giúp khuân nốt chỗ này rồi về."
Trần Linh nghiêng đầu suy nghĩ một chút rồi mỉm cười gật đầu nhẹ, mặc dù trước khi ra ngoài bọn họ đã nói với Vân Hương tỷ tỷ nhưng tỷ ấy trí nhớ không tốt, cứ luôn hay quên nên để chắc chắn thì vẫn nên quay lại sớm thôi.
Trần Linh cảm thấy Trần Võ nói có lý nên quay người chạy về phía Dục Anh Đường.