“Choang..." Thanh đoản đao trong tay hắn rơi xuống đất, mồ hôi lạnh túa ra, hắn cố chịu đau, tay phải cầm đao lại chém về phía Lục Vũ Hiên, mà một người khác thì nhân cơ hội vung đao, muốn chém Lục Vũ Hiên làm đôi trên không trung!
Dù chỉ giao đấu vài chiêu nhưng Lục Vũ Hiên đã nhìn thấu thực lực của hai người này, hắn phát hiện hai đao khách này tuy động tác cầm đao kỳ quái, khí thế bá đạo nhưng rõ ràng chỉ học được chút da lông, không thể thi triển được tinh túy của đao pháp. Dù sao cũng chỉ là tam phẩm, sự hiểu biết về võ học chưa đủ.
Lục Vũ Hiên trong lòng đã định, hắn khí định thần nhàn, thân mình nhẹ nhàng nhìn đúng thời cơ, một cước đạp lên thanh đao chém đang tới của đao khách. Thân mình Lục Vũ Hiên vững vàng đứng trên thân đao như không có trọng lượng.
Nhìn thấy cảnh này, hai đao khách sững sờ tại chỗ, bọn họ chưa từng thấy nội công cao thâm như vậy, mồ hôi lạnh túa ra trên trán cả hai.
Đôi chân Lục Vũ Hiên đột nhiên tách ra, mỗi chân đá vào một người.