Thấy lại Bạch Hổ lệnh, thần tình của Liễu Sinh Nhất Lang trở nên mê mang, những ký ức xưa cũ dần hiện lên trong tâm hắn.
Đó là chuyện của ba mươi bốn năm trước, khi ấy hắn mười tám tuổi, vừa bị trục xuất khỏi đạo quán, trở thành “Ô danh Võ sĩ” bị người người ở Nại Lương chán ghét.
Liễu Sinh Nhất Lang đeo Thái Đao bên hông, thất hồn lạc phách đi trên đường, trong đầu không ngừng vang vọng những lời sư phụ từng nói riêng với hắn trước khi trục xuất hắn ra khỏi đạo quán.
“Chuyện ngày hôm qua, ngươi đều thấy hết rồi.”
“Chỉ cần ngươi giữ chặt miệng, vĩnh viễn chôn giấu chuyện này trong bụng, ta có thể bỏ qua chuyện này.”