Vừa dứt lời, Trương Ngọc Nhi đã bị Trần Vũ bóp chặt lấy cổ, đẩy mạnh vào cột của lương đình.
“Ngươi tưởng ta không dám giết ngươi sao?” Ánh mắt Trần Vũ lạnh lùng, ý định giết chóc hiện rõ trong đáy mắt.
Trên khuôn mặt trắng nõn, tinh xảo của Trương Ngọc Nhi thoáng hiện nét chế giễu.
“Giết người? Nực cười. Trên người ngươi chẳng có chút sát khí nào. Là thiếu chủ của Ngọc Diệp Đường, ngươi thậm chí chưa từng giết một ai.”
“Năm ngoái, ngươi bắt chước Quỳnh Ngạo Hải, thách thức Nam Tông Bắc Phái, lại tưởng mình như Hải Kình Bang, là danh môn chính phái sao?”