Trần Oánh đi rồi.
Lúc đi, viền mắt nàng đỏ hoe, sắc mặt tái nhợt.
Nàng nhanh chân xuyên qua rừng cây, dần dần khuất bóng.
A Đại ngồi dựa vào thân cây, dõi mắt nhìn Trần Oánh rời đi.
Hắn thở dài một hơi, co đôi chân cứng đờ, tê dại, không ngừng chảy ra hắc huyết, kéo đến trước người.