TRUYỆN FULL

[Dịch] Ta Mở Thật Sự Là Cô Nhi Viện, Không Phải Sát Thủ Đường

Chương 105: Chương 105

Trần Diệp đứng tại chỗ, không có động tác gì.

Tiên Thiên chi khí vô tận ở đan điền biến thành dòng nhiệt, chạy khắp kinh mạch của Trần Diệp.

Trần Diệp cảm thấy cơ thể mình nhẹ như lông vũ, dường như chỉ cần một ý niệm là có thể bay lên.

Tất nhiên, đây chỉ là ảo giác.

Trần Diệp nhìn về phía Thanh Viên hòa thượng, động tác ra đòn của đối phương trong mắt hắn dường như chậm lại vô số lần.

Trần Diệp từ từ giơ tay trái lên, dễ dàng đỡ được nắm đấm của Thanh Viên hòa thượng.

"Đinh!"

Một tiếng kim loại truyền đến.

Kim Cương Bất Hoại của Trần Diệp đã chặn lại tất cả sát thương cùng lực trùng kích.

Lúc này, trong lòng Trần Diệp đột nhiên có thêm một loại cảm giác.

Cảm giác này rất kỳ lạ.

Hắn dường như có thể điều động Tiên Thiên chi khí trong cơ thể, thông qua cánh tay truyền vào cơ thể của Thanh Viên hòa thượng.

Trần Diệp suy nghĩ một chút, thả lỏng tâm thần, Tiên Thiên chi khí dồi dào ở đan điền giống như chất lỏng, chảy dọc theo kinh mạch của Trần Diệp, truyền đến lòng bàn tay.

Sau đó, nó lại truyền từ lòng bàn tay sang nắm đấm phải của Thanh Viên hòa thượng.

Cảm nhận được nội lực hùng hậu truyền đến từ nắm đấm, Thanh Viên giật mình.

Trong mắt hắn lộ ra vẻ kinh hãi.

Thanh Viên hít thở sâu, hét lớn một tiếng, vung nắm đấm trái lên, tấn công Trần Diệp như thể liều mạng.

Trần Diệp giơ tay phải lên, dễ dàng đỡ được nắm đấm trái của hắns.

Tiên Thiên chi khí trong cơ thể phân ra một dòng chảy, chạy dọc theo tay phải của Trần Diệp, truyền vào cơ thể Thanh Viên.

Cả hai nắm đấm đều bị Trần Diệp nắm chặt, trên mặt Thanh Viên hòa thượng lộ ra vẻ sợ hãi tột độ.

"A!"

Hắn hét lớn một tiếng, muốn rút nắm đấm ra khỏi tay Trần Diệp.

Ngay sau đó.

"Bùm!"

Một tiếng vang thật lớn.

Thân thể Thanh Viên hòa thượng phình to như quả bóng bơm hơi, nhãn cầu lồi ra, da thịt trên mặt run rẩy.

Chưa đầy một hơi thở thì đã truyền đến một tiếng vang thật lớn.

"Ầm!"

Thanh Viên hòa thượng đột nhiên nổ tung, máu thịt văng tung tóe đầy đất.

Chân khí hộ thể của Trần Diệp tự động chặn lại mớ máu thịt vung vẩy đó, bộ hoàng sam vẫn sạch sẽ tinh tươm.

Ngay cả Tiểu Liên bên cạnh hắn cũng không bị dính một giọt máu nào.

Nhìn thấy máu thịt vương vãi khắp nơi, Trần Diệp im lặng.

Hắn chỉ muốn thử Tiên Thiên Chi Khí trong cơ thể thôi mà,

Không ngờ mới truyền qua vài tức thì đã khiến Thanh Viên nổ tung rồi?

Thuộc tính mới rút được cũng quá mạnh rồi?

Không chỉ Trần Diệp im lặng mà cả bảy vị Đường chủ còn lại của Vạn Kim Đường, năm vị Trưởng lão của Đường Môn và ba vị truyền nhân y bát cũng thế.

Nổ...

Nổ tung rồi?

Tất cả mọi người có mặt đều sững sờ.

Tiếp theo là sợ hãi!

Thanh Viên hòa thượng xuất thân Thiếu Lâm, nội lực Thiếu Lâm chí dương chí cương, tu vi nội lực thâm hậu.

Hơn nữa còn là cao thủ nhất phẩm hậu kỳ.

Hắn so nội lực với Đông Hoa,

Đường chủ Kim Thiềm Đường đeo hồng ngọc ban chỉ ở tay phải ăn mặc như một phú thương nuốt nước bọt, hắn hai mắt đăm đăm, bờ môi run rẩy.

Khó có thể tin vào cảnh tượng trước mắt.

Võ giả tầm thường so đấu nội lực, nhiều nhất cũng chỉ bị nội lực của đối phương phản phệ, nguyên khí đại thương mà thôi.

Làm gì có chuyện nổ người ta ra như thế này chứ?

Tu vi nội lực này phải thâm hậu đến mức nào!

Đây là việc con người có thể làm được sao?

Hỏa Long Vương đứng ngây người tại chỗ, không còn vẻ bình tĩnh tự nhiên lãnh đạm với chúng sinh như vừa rồi nữa.

Hắn ngơ ngác nhìn "Thanh Viên Hòa thượng" đã bị nổ thành từng mảnh, cảm thấy miệng hơi khô.

Hai cao thủ nhất phẩm duy nhất còn lại trên viện đều không dám nhúc nhích.

Người ngoài xem náo nhiệt, người trong xem môn đạo.

Bọn hắn đã nhìn ra sự đáng sợ của Đông Hoa.

Dùng nội lực sống sờ sờ làm nổ tung một cao thủ nhất phẩm hậu kỳ, nổi tiếng về nội lực!

Trong lòng hai cao thủ nhất phẩm đồng thời nảy ra một ý nghĩ.

Đông Hoa này là Tông Sư!!!

Các Đường chủ nhị phẩm, Trưởng lão Đường Môn, truyền nhân y bát còn lại đều kinh hãi nhìn Trần Diệp.

Xung kích mà một màn vừa nãy mang đến cho bọn hắn thật sự quá lớn.

Thanh Viên hòa thượng giết nhị phẩm như giết chó, thế mà lại bị người tên Đông Hoa thần bí này khiến cho hài cốt không còn!

Ánh mắt Thiết Ưng rơi trên mặt đất đầy máu thịt, khóe miệng co giật.

Vừa rồi có phải hắn gọi Đông Hoa là lão đệ không?

Biểu cảm của Thiết Ưng lập tức vô cùng đặc sắc.

Hứa Tiếu Lâm cũng lộ vẻ kinh hãi, không ngờ Đông Hoa công tử này lại có thực lực như vậy!

Ngay sau đó, trong lòng hắn may mắn vạn phần, may mà hôm đó hắn không xảy ra xung đột với Đông Hoa.

Nếu không, có lẽ hắn đã chết rồi.

"Viện... Viện trưởng..."

Tiểu Liên ngơ ngác nhìn Trần Diệp mặc hoàng sam, đeo mặt nạ bạc đang chắn trước mặt mình.

Lúc này không ai sốc hơn nàng.

Tiểu Liên đã giao đấu với Thanh Viên hòa thượng, đối phương trong mắt nàng giống như ác quỷ không thể chiến thắng.

Thế mà lại dễ dàng bị Trần Diệp giết chết!

Đây có phải là Trần Diệp đã sống cùng mình hai tháng, mỗi ngày cùng nhau phơi nắng, đọc sách nhàn hạ, khóe miệng luôn nở nụ cười ôn hòa hay không?

Tiểu Liên ngẩn ngơ, nhìn bóng dáng như vực sâu như núi cao của Trần Diệp, ánh mắt lộ ra sùng bái sâu sắc.

Viện trưởng...

Thật lợi hại!