Sau khi né tránh các cuộc tấn công của đối phương, Tiểu Vương dùng lực dưới chân, toàn thân bay ra như chim én, lao thẳng vào hậu viện. Đây là nhiệm vụ cuối cùng của Tiểu Vương, hắn không muốn giết người. Nếu không thì tên đại nội thị vệ lúc nãy đã chết.
Vài bước sau, Tiểu Vương xâm nhập hậu viện, tiến vào sương phòng. Căn phòng thoang thoảng hương hoa, rất dễ chịu.
Đây là khuê phòng của nữ tử.
Một nữ tử mặc áo choàng lụa xanh vân mây đang đứng cạnh chiếc bàn gỗ hồng mộc chạm khắc. Nàng đang rót trà thì nhìn thấy Tiểu Vương đột nhiên xông vào, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo lập tức kinh hãi.
Tiểu Vương liếc nhìn nữ tử, giống như trong bức chân dung. hắn không do dự nữa, liền lao tới bên cạnh nữ tử. Ngón tay truyền nội lực vươn ra, điểm vào huyệt đạo trên người nữ tử.
Nữ tử ngay lập tức cứng người, không thể cử động.
Tiểu Vương nâng lưng nữ tử, bước nhẹ nhàng ra ngoài.
Lúc này, người sử dụng đại nội đao pháp cũng vừa đuổi đến trước cửa phòng.
Tiểu Vương liếc nhìn đối phương, trong lòng chợt dâng lên một tia khác thường, bởi vì đối phương còn rất trẻ, trông chỉ khoảng ba mươi tuổi. Không phải là một đại nội thị vệ quy ẩn như Tiểu Vương nghĩ.
Nhưng bây giờ, hắn đã không có thời gian để suy nghĩ thêm nữa, nhanh chóng mang theo nữ tử thi triển khinh công, đạp vài cái lên tường, bay ra khỏi viện.
Tiểu Vương cõng nữ tử trên lưng, bước chân nhẹ nhàng chạy về phía ngoài thành theo lộ trình mà Kỳ Lân Các đã vạch ra cho hắn. Nhiệm vụ mà Kỳ Lân Các giao cho hắn lần này rất đơn giản, chỉ cần đưa nữ tử này đến phía nam thành thì sẽ có người tiếp quản.
Tiểu Vương bước trên mái nhà, cả người hóa thành một bóng đen, nhanh chóng phóng đi.
Hắn vừa chạy vừa suy nghĩ, nhưng bỗng cảm thấy có gì đó không ổn. Tại sao một phú hộ có bình thường ở Dư Hàng lại có đại nội thị vệ chứ?
Trong lòng hắn thoáng qua một tia bất an
Có điều, nếu phú hộ có đó có liên quan đến hoàng gia thì làm sao có thể chỉ có một đại nội thị vệ?
Không hiểu được.
Tiểu Vương không thể hiểu được.
Theo một âm thanh nhẹ, giờ dù hắn có không thể hiểu được đến thế nào thì cũng sẽ không phải suy nghĩ về điều đó nữa. Bởi vì, ngay khi hắn nhảy lên một mái nhà khác thì một thanh cương đao đột nhiên đâm lên từ bên dưới mái nhà, cắt đứt bàn chân của hắn. Ngay sau đó, một bóng người phá vỡ mái nhà, một nhát dao chém bay đầu Tiểu Vương.
Người kia mặc một bộ hắc y, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiểu Vương đã chết.
Ánh mắt Tiểu Lý nhìn Tiểu Vương với đầy thương hại.
Hắn đã đợi ở đây rất lâu rồi.
Nhiệm vụ mà Kỳ Lân Các giao cho hắn lần này rất đơn giản.
Mai phục dưới mái nhà, chờ đến lúc hoàng hôn, khi có người đi qua trên mái nhà thì giết chết người kia, sau đó đưa nữ tử mà người kia mang theo ra khỏi thành, về phía Nam.
Nhiệm vụ coi như đã hoàn thành.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, hắn có thể cầm theo một khoản bạc mà Kỳ Lân Các thưởng, trở về quê nhà, mua vài mẫu ruộng tốt, cưới thêm hai mỹ kiều nương, rồi an nhàn hưởng thụ quãng đời còn lại.
Máu tươi nóng hổi bắn lên người nữ tử, nàng đã bị cảnh tượng vừa rồi dọa cho tái mét mặt mày.
Những giọt lệ lăn dài trên gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn.
Tiểu Lý nhìn nữ tử vài lần, không hiểu tại sao Kỳ Lân Các lại muốn một nữ tử như vậy.
Mặc dù nàng rất xinh đẹp.
Tiểu Lý nhấc bổng nữ tử lên, nhảy xuống từ mái nhà.
Để đảm bảo nhiệm vụ lần này của hắn diễn ra suôn sẻ, Kỳ Lân Các đã cẩn thận sắp xếp đường rút lui cho hắn.
Tiểu Lý chỉ cần đi theo đường rút lui là có thể đưa nữ tử ra khỏi phía nam thành một cách an toàn, hoàn thành nhiệm vụ.
Hắn bế nữ tử, bước ra khỏi phòng, nhanh chóng đi đến hậu viện.
Có một chiếc xe ngựa đã đậu sẵn ở cửa hậu viện.
Chiếc xe ngựa đó là do Kỳ Lân Các đặc biệt chuẩn bị cho hắn, người đánh xe cũng là người của Kỳ Lân Các.
Tiểu Lý cho rằng nhiệm vụ lần này chẳng có chút khó khăn nào, Kỳ Lân Các đã sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy rồi.
Hắn chỉ cần làm theo kế hoạch thôi là sẽ có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó nhận tiền rồi về quê làm một phú ông sung sướng.
Tiểu Lý bế nữ tử lên xe ngựa, người đánh xe vung roi.
Ngựa bắt đầu phi nước đại.
Không mất nhiều thời gian, rất nhanh đã đến Nam thành.
Tiếp theo, chỉ cần đưa nữ tử ra khỏi thành và giao cho người bên ngoài tiếp quản là được.
Xe ngựa giảm tốc độ, dễ dàng ra khỏi thành.
Tiểu Lý thở phào nhẹ nhõm.
Người đánh xe thì quất roi vào mông ngựa, thúc ngựa chạy nhanh hơn.
Tiểu Lý nhìn bóng lưng người đánh xe, ánh mắt lộ vẻ thương hại.
Thiên hạ chỉ biết tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ của Kỳ Lân Các là 100%, nhưng lại không biết những sát thủ như bọn họ, ai cũng phải uống thuốc độc.
Chỉ có mỗi tháng hoàn thành một số lượng nhiệm vụ nhất định thì mới có thể nhận được thuốc giải.
Nếu không, chỉ sẽ có một con đường chết.
Người đồng liêu đánh xe này, e sẽ không biết chỉ cần mình hoàn thành nhiệm vụ lần này thôi là có thể về quê dưỡng lão, làm một phú ông rồi.
Nếu hắn biết được, nhất định sẽ rất hâm mộ mình.
Khóe miệng Tiểu Lý vô thức nhếch lên một nụ cười.