Các tá quan bên cạnh hắn lần lượt hành động, hiện tại chuyện bọn họ có thể làm chỉ là cứu vãn thiệt hại.
May mắn thì còn giữ được mũ ô sa, không may thì sẽ đầu người rơi xuống đất.
Một đám quan lại vừa đi xuống khỏi đầu thành thì quản sự từ trong phủ nha một đường chạy tới đến trước mặt Trịnh Hàn Văn, cung kính chắp tay nói: “Lão gia, Lưu tri phủ Vân Dương vừa đến, nói có việc quan trọng muốn thương lượng với ngài.”
Trịnh Hàn Văn nghe vậy thì gật đầu.
Lưu Kha, tri phủ Vân Dương là bạn tốt của hắn, khu vực quản hạt lại gần nhau nên hai người thường xuyên qua lại công việc.